Trên xe, má Lưu trêu:
"Thiếu gia, nếu tiện đường, sao không cho người ta đi nhờ một đoạn? Làm cô bé kia khó xử quá."
Mục Đình Sâm thản nhiên đáp:
"Cô ta tự tìm lấy, không ai có thể làm ra vẻ đặc biệt trước mặt tôi. Người lớn cả rồi, phải biết làm sao để không rơi vào tình thế khó xử, làm sao để tránh bị bẽ mặt. Tôi là sếp của cô ta, không phải cha cô ta, không có nghĩa vụ che mưa che gió cho cô ta."
Dứt lời, thái độ anh thay đổi, nói tiếp:
"Trần Nặc, đến công ty của Ôn Ngôn, trời mưa rồi, cô ấy chắc chắn không mang ô, đón cô ấy về nhà cùng."
Trần Nặc đáp một tiếng, rồi quay xe. Má Lưu tuy không nói ra, nhưng trong lòng đương nhiên rất vui. Đàn ông không sợ ong bướm bên ngoài chủ động ve vãn, quan trọng là bản thân phải giữ mình. Mục Đình Sâm có lẽ không đủ ga lăng, nhưng tuyệt đối chung thủy với Ôn Ngôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT