Mục Đình Sâm lấy một tấm thẻ từ trong ví ra, tiện tay ném lên bàn trà rồi không để ý đến cô nữa mà cầm một cuốn tạp chí lên lật xem.
Ôn Ngôn cầm lấy thẻ, nói một tiếng cảm ơn rồi xoay người lên lầu. Cô cố ý dặn Má Lưu là mình không ăn tối, bây giờ cô chỉ muốn ngủ, cảm giác như có ai đang đè nặng lên mí mắt, trĩu vô cùng.
Đợi thức ăn được bưng lên bàn, Mục Đình Sâm không thấy bóng dáng cô đâu, có chút không vui: "Cô ta đâu rồi?"
Má Lưu đáp: "Cô chủ không khỏe, nói là không ăn cơm. Thiếu gia, dạo gần đây phu nhân hay bị nôn khan, với lại... cái đó... vẫn chưa tới. Tôi đã giục cô ấy đến bệnh viện rồi ạ."
Đồng tử Mục Đình Sâm đột nhiên giãn ra: "Bà nói cái gì?"
Má Lưu ngẫm lại những lời mình vừa nói, sau khi xác nhận không có vấn đề gì mới yên tâm đáp: "Là như vậy đó ạ, hay là thiếu gia đưa cô ấy đến bệnh viện một chuyến?"
Trong mắt anh lóe lên một tia phức tạp khó dò, nhưng rất nhanh sắc mặt đã trở lại như thường. Anh cầm đũa lên, thờ ơ bắt đầu ăn cơm: "Bảo Trần Nặc đưa cô ta đi, tối nay tôi có việc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play