Anh chần chừ một lát rồi đưa tay ôm cô vào lòng: "Anh không biết an ủi người khác, nếu buồn thì cứ khóc đi."
An Nhã sững người, rồi tiếng khóc nấc dần thoát ra từ cổ họng, cô muốn kìm lại nhưng không sao nén được: "Xin lỗi... Anh ấy mất rồi... trong lòng em rất khó chịu..."
"Anh ấy" ? A Trạch không biết cô đang nói về ai, Kính Thiếu Khanh ư? Không thể nào, chẳng nghe thấy động tĩnh gì, mà chẳng phải cô thích Kính Thiếu Khanh sao? Ngoài Kính Thiếu Khanh ra, còn ai có thể khiến cô đau lòng đến vậy?
Cuối cùng, anh vẫn không hỏi ra miệng. Họ vốn là hai con người vì số phận trớ trêu mà đến với nhau, có thể sưởi ấm cho nhau khi cần, nhưng không thể rung động.
...
Vài ngày sau, Đế Đô lại đón một trận mưa rào, như thể cái nóng nực trước đó chỉ là điềm báo cho một cơn thịnh nộ. Trận mưa này dường như muốn gột rửa sạch sẽ mọi bụi bẩn của cả thành phố.
Hậu sự của Lâm Táp đã được xử lý gần xong, mộ phần được chọn ngay cạnh mộ bà nội Ôn Ngôn. Theo lời Trần Mộng Dao, như vậy có thể làm bạn với nhau, bà nội thích nói chuyện, Lâm Táp cũng sẽ không buồn chán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT