Sự nhẫn nhịn của Kính Thiếu Khanh vào lúc này đã đến giới hạn, anh sa sầm mặt nhìn cô: "Cô nhất định phải đối với tôi như vậy sao? Giữa chúng ta rốt cuộc có chuyện gì không thể vượt qua được? Cô không thể..." không thể ở bên tôi một cách tử tế sao?
Câu cuối cùng anh đã không nói ra, vì anh không thể kiểm soát được sự run rẩy trong giọng nói của mình.
Trần Mộng Dao cúi đầu:
"Thật ra cũng không có... Không phải đi ăn sao? Mình đi ăn trước đi, em đói rồi."
Kính Thiếu Khanh không nói gì, bước nhanh về xe, rõ ràng là đang tức giận. Trần Mộng Dao thở phào nhẹ nhõm, vội vã đi theo sau. Ban nãy cô đã chờ anh lên tiếng, nhưng lại không đợi được anh nói ra câu đó.
Đến nhà hàng Tây, Kính Thiếu Khanh tự ý gọi món bít tết tái bảy phần mà cô yêu thích, vì anh biết khẩu vị của cô, trước đây đi ăn cùng nhau đều là anh gọi món. Cô định nói bây giờ không thể ăn đồ quá sống nhưng lại thôi, chỉ gọi thêm một phần mì Ý.
Khi bít tết được mang lên, Trần Mộng Dao chẳng thèm nhìn tới, chỉ chăm chăm ăn sạch đĩa mì Ý. Đồ ăn ở những nơi thế này vốn dĩ đã ít, cô cảm thấy mình như voi ăn khẩu phần của chim, lại ngại không dám gọi thêm. Con gái mà ăn nhiều quá thì cũng hơi mất mặt, phải không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play