Sắp đến giờ tan làm, Trần Mộng Dao cảm thấy eo lưng đau mỏi, cô dựa vào lưng ghế, chán nản không muốn sống. Cô gửi một tin nhắn cho Kính Thiếu Khanh: "Anh chắc là tối nay vẫn phải tăng ca chứ? Có thể không tăng ca được không? Em thấy mình sắp chịu hết nổi rồi, hay là em xin nghỉ phép nữa nhé? Không trả lời tức là anh đồng ý."
Cô cứ nghĩ anh sẽ không có thời gian để ý đến mình, ai ngờ tin nhắn được trả lời ngay lập tức: "Không muốn tăng ca? Được thôi, đến khách sạn tìm tôi, hoặc là ở lại công ty tăng ca. Tự cô chọn đi."
Vừa nhìn thấy hai chữ "khách sạn", cô không khỏi nghĩ bậy, nhưng rồi nghĩ đến việc mình đang mang thai, mấy suy nghĩ đen tối trong đầu liền tan biến hết. Cô chột dạ đi ra một góc trả lời tin nhắn: "Anh... bảo em đến khách sạn làm gì? Em không phải loại người tùy tiện đâu, chúng ta đã chia tay rồi."
Kính Thiếu Khanh gọi thẳng cho cô: "Cô ngốc à? Ý tôi là tôi rất tùy tiện hay sao? Đến hay không thì tùy cô." Nói xong, không đợi Trần Mộng Dao trả lời, anh liền dập máy, cứ như thể cuộc gọi này chỉ để đỡ mất công gõ chữ.
Trần Mộng Dao suy nghĩ một lát rồi xách túi đi thẳng.
"Chị Amy, tối nay công ty không tăng ca, Kính tổng vừa gọi điện báo cho em đấy. Nhớ nhé, là tất cả mọi người đều không phải tăng ca!"
Đây chính là thành quả cô dùng "sắc đẹp" đổi lấy, nếu không phải tất cả mọi người cùng được nghỉ thì thật có lỗi với sự "hy sinh" của cô!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play