Chồng cô ta càng nghĩ càng thấy không cam tâm:
"Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà bao nhiêu năm nay chúng ta hầu hạ bà cụ, cuối cùng nhà cũ lại không có phần của chúng ta? Bà xem cái vẻ vênh váo của con Ôn Ngôn kìa! Cũng phải, có tiền rồi thì không nhận họ hàng nghèo như chúng ta nữa. Nhà họ Mục đã giàu nứt đố đổ vách rồi, còn chiếm giữ nhà cũ của Ôn gia, không biết nó có ý đồ gì. Nó là phụ nữ, đã lấy chồng rồi, sau này nhà cũ Ôn gia sẽ phải đổi họ thôi. Ngôi nhà đó phải thuộc về thằng Hạo nhà chúng ta mới đúng. 'Tặng' nhà cũ cho kẻ thù giết cha, đúng là cao tay!"
Ôn Hạo nghe những lời này, lộ rõ vẻ chán ghét với cha mẹ mình:
"Hai người đừng nói nữa được không? Đồ của nhà họ Ôn vốn dĩ phải thuộc về chị ấy. Đừng nói hai người đã hầu hạ bà ngoại bao nhiêu năm. Ba, nếu con nhớ không lầm, ba đã xin anh rể không ít tiền đúng không? Ít nhất cũng phải mấy triệu tệ, mà con với mẹ một đồng cũng không thấy. Người ta đã làm hết tình hết nghĩa rồi, ba đừng quá tham lam nữa."
Ôn Chí Linh vẫn chưa biết chuyện này, kinh ngạc đến ngây người:
"Mày nói gì? Có thật không? ! Mục Đình Sâm đã cho mày bao nhiêu tiền? !"
Chồng cô ta sờ mũi, có chút chột dạ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play