"Trước đây sao tôi không phát hiện anh còn có tài này nhỉ? Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy mà anh vẫn còn giấu nghề! Không phải tôi thích đi giày cao gót, mà đàn ông xung quanh tôi ai cũng cao như thể ăn hoóc-môn mà lớn ấy. Nếu không đi giày cao gót, tôi trông lùn một mẩu, như quả bí lùn đứng cạnh cây sào, không đi sao được? Anh, Mục Đình Sâm, còn cả Lâm Táp, ai thấp đâu?"
Kính Thiếu Khanh bị cô chọc cười:
"Haha... em đúng là... có ai lại tự ví mình như vậy không? Tôi không chê là được rồi, em quan tâm người khác nhìn thế nào? Người ta Ôn Ngôn cũng không cao hơn em bao nhiêu, lúc ở bên Đình Sâm chẳng phải vẫn đi giày bệt sao? Em xem Đình Sâm, anh ta có dám chê một câu không?"
Huyệt đạo dưới lòng bàn chân vốn nhạy cảm, lúc chân đau mà được xoa bóp thì vô cùng khoan khoái. Trần Mộng Dao đã chẳng còn hơi sức để nói nữa:
"Ây da... nhẹ thôi... đừng ấn chỗ đó, nhột..."
Cô vừa kêu lên, Kính Thiếu Khanh đã có chút không chịu nổi:
"Em có thể im đi được không? Em cứ kêu như vậy sao tôi xoa bóp giúp được? Tôi không phải Liễu Hạ Huệ đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play