Chiếc ô trong tay Mục Đình Sâm che cho hai mẹ con, còn quần áo trên người anh thì ướt sũng. Trần Hàm phát hiện ra, liền nhắc nhở:
"Ôn Ngôn, cũng nên đi rồi, mưa có vẻ ngày càng lớn, áo của Đình Sâm ướt hết rồi."
Ôn Ngôn nhìn Mục Đình Sâm:
"Vậy đi thôi."
Trần Hàm tự lái xe đến. Quay lại xe, Ôn Ngôn đột nhiên dừng bước:
"Nếu bà có thời gian, đến nhà con ăn cơm, thăm cháu ngoại."
Hốc mắt Trần Hàm có chút ươn ướt, bà khó khăn thốt ra một chữ: "Được... !" Bà biết, Ôn Ngôn cuối cùng cũng đã tha thứ cho bà, đã thừa nhận người mẹ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT