Trần Mộng Dao nói địa chỉ, Ôn Ngôn lên lầu thay đồ. Lúc ra cửa, cô bị quản gia Lâm chặn lại: "Phu nhân, thiếu gia đã dặn, trước khi cậu ấy về, cô không được tùy tiện ra ngoài."
Cô cắn môi cố chấp đứng tại chỗ. Cô là vợ của Mục Đình Sâm, không phải con chim hoàng yến trong lồng. Muốn đi đâu, gặp ai, là tự do của cô, không nên bị can thiệp!
"Chú Lâm, cháu chỉ đi gặp bạn bè đồng giới thôi, sẽ về sớm. Chú có thể không nói cho Mục Đình Sâm biết, cho dù anh ấy biết cũng không sao, hậu quả cháu tự gánh." Giọng cô mang theo sự khẩn cầu.
Chú Lâm có chút động lòng. Cô và Mục Đình Sâm đều là những đứa trẻ mà ông nhìn lớn lên, có những lúc, không nên quá nghiêm khắc: "Vậy... cô về sớm một chút. Thiếu gia có thể sẽ gọi điện về hỏi thăm, tôi không tiện báo cáo."
Ôn Ngôn có chút cảm động: "Cảm ơn chú Lâm..."
Quản gia Lâm là người của nhà họ Mục, đã cống hiến cả đời cho gia đình. Bình thường ông không bao giờ dám trái ý Mục Đình Sâm. Bây giờ lại chịu giúp cô, ngoài lời cảm ơn, cô nhất thời không biết nói gì hơn.
Đến nơi Trần Mộng Dao nói, cô phát hiện đó là một quán bar. Cô vốn không thích những nơi này, tiếng nhạc đinh tai nhức óc bên trong khiến cô cảm thấy không thoải mái. Những thân hình uốn éo trên sàn nhảy khiến cô không dám nhìn thẳng, tất cả đối với cô đều quá xa hoa, phù phiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT