Khi cánh cửa nhà thờ từ từ mở ra, một cặp trai tài gái sắc tay trong tay bước ra. Khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Giới, sống mũi Ôn Ngôn vẫn không kìm được mà cay cay. Chỉ vì cô, người đàn ông này đã phải chịu bao nhiêu ấm ức. Trong vòng ba năm ngắn ngủi, chàng thiếu niên phong độ ngày nào đã nhuốm màu sương gió, trông có vẻ chững chạc hơn, nhưng nụ cười lại không còn ấm áp như trước, ngược lại còn mang theo chút cay đắng.
Trần Mộng Dao siết chặt bàn tay lạnh ngắt của cô, thấp giọng nói: "Đừng khóc... Tiểu Ngôn... Đừng để người khác nhìn thấy."
Ôn Ngôn không những không khóc, mà còn nở một nụ cười. Cô sợ nước mắt sẽ mang lại điềm gở cho tiệc đính hôn của Thẩm Giới, vì vậy cô cố gắng mỉm cười...
Ít nhất thì vị hôn thê của anh rất đẹp, môn đăng hộ đối với nhà họ Thẩm, cô hy vọng anh sẽ sống tốt!
Như có một lực hút nào đó, ánh mắt của Thẩm Giới dừng lại trên người Ôn Ngôn. Khoảnh khắc ấy, nụ cười trên mặt anh hoàn toàn tắt ngấm, dải ngân hà trong mắt cũng bị nỗi buồn che lấp ánh sáng.
Ánh mắt họ chạm nhau chưa đầy hai giây, Ôn Ngôn đã vội vàng nhìn đi nơi khác, cô không có dũng khí đối mặt với anh.
Trần Mộng Dao tức đến nghiến răng: "Tiểu Ngôn, nếu tớ không nhìn lầm, chiếc váy cưới trên người vị hôn thê của Thẩm Giới là do cậu thiết kế... Mục Đình Sâm cũng quá độc ác rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play