Đến đồn cảnh sát, hai cô gái không tránh khỏi bị các chú cảnh sát giáo huấn một trận. Tối qua báo án, các chú đã bận rộn cả đêm, bây giờ lại đột ngột nói là hiểu lầm, không bị mắng mới là lạ.
Giải quyết xong xuôi, An Nhã vẫn quyết định thú thật với Trần Mộng Dao: "Mộng Dao, xin lỗi cậu, tớ đã nói dối. Thật ra... Giản Mặc muốn dùng tớ để đe dọa cậu, cậu ta cũng không hề say. Chỉ sau khi biết được hậu quả nghiêm trọng của việc này, cậu ta mới cầu xin tớ tha cho. Với lại cậu ta cũng thật sự không làm gì tớ, nên tớ mới mềm lòng... Tớ chỉ cảm thấy cậu ta cũng giống tớ, đều là những con người bận rộn trong thành phố này, ôm ấp tương lai nhưng lại phải vật lộn với thực tại, ai cũng không dễ dàng. Nếu không phải tớ nhượng bộ, cả đời cậu ta sẽ bị hủy hoại vì ngồi tù. Xin lỗi cậu, Mộng Dao."
Trần Mộng Dao không hề ngạc nhiên: "Cậu tưởng tớ ngốc thật à? Tớ đã sớm nhìn ra rồi. Tớ chỉ có một yêu cầu, sau này đừng liên lạc với cậu ta nữa, cậu ta không phải người tốt. Với lại, sau này kết giao với ai cũng phải mở to mắt ra, đừng dễ dàng tin tưởng bất cứ ai. Chuyện này cũng không gây tổn thất gì cho tớ, chỉ là vụ đạo văn khiến Kính Thiếu Khanh gặp khó khăn... Nhưng không sao, cậu không cần cảm thấy tội lỗi, anh ấy chịu được. Đi thôi, đi làm."
Đến trước xe, An Nhã hỏi: "Chiếc xe này... hình như là của Kính Thiếu Khanh thì phải? Trước đây tớ từng thấy cậu lái. Tớ hy vọng hai người có thể làm lành, hai người thật sự rất hợp nhau."
Trần Mộng Dao nghĩ đến chuyện buổi sáng, hai má thoáng ửng hồng và có chút bất đắc dĩ: "Không đơn giản như cậu nghĩ đâu. Cậu là người chưa từng yêu đương, làm sao hiểu được những khúc mắc trong chuyện tình cảm? Xe này tớ chỉ mượn lái thôi, đừng nghĩ nhiều... Cậu không phải vì vô tình 'hại' anh ấy một phen nên muốn bù đắp đấy chứ? Chuyện đó là lỗi của Giản Mặc, không phải lỗi của cậu, cậu đừng xen vào."
Đến công ty, Trần Mộng Dao nhận được tin nhắn hỏi thăm của Ôn Ngôn. Ôn Ngôn cũng nghe Mục Đình Sâm kể về vụ đạo văn, có chút không yên tâm nên muốn hỏi thăm.
Trần Mộng Dao nhanh chóng trả lời: Không sao đâu, dăm ba câu cũng không nói rõ với cậu được. Khi nào có thời gian tớ đến bệnh viện thăm cậu rồi mình nói chuyện nhé. Tớ đi làm trước đây, cậu nghỉ ngơi cho tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play