Hơi thở của anh ngưng lại, anh cúi đầu hôn lên môi cô. Cô không từ chối, hai tay chuyển sang ôm lấy cổ anh. Đợi đến khi hơi thở của cả hai đều có chút rối loạn, Mục Đình Sâm chủ động buông cô ra:
"Anh biết em còn phải qua ngủ với Trần Mộng Dao, đi đi, thế này là đủ rồi."
Cô cúi đầu cười khẽ:
"Vâng, anh ngủ sớm đi."
Thật ra cô vẫn luôn biết cách để "lấy lòng" anh, làm sao để khiến anh vui vẻ... Cách làm này trước kia là lấy lòng, còn bây giờ, có lẽ không phải nữa. Tình cảm vốn dĩ là sự tương tác, phụ thuộc vào việc có sẵn lòng hay không.
Hai ngày cuối tuần, Trần Mộng Dao đều ở lì trong Mục Trạch cùng Ôn Ngôn. Thời tiết hiếm khi nắng đẹp được hai ngày, nhưng trong lòng cô lại như có bão tuyết. Đây là lần đầu tiên cô và Kính Thiếu Khanh cãi nhau đến mức này, không liên lạc, không quan tâm đến nhau. Từ hy vọng anh sẽ chủ động liên lạc lúc ban đầu, đến thất vọng, rồi tức giận, cuối cùng cô bắt đầu tự vấn, rõ ràng chuyện không nghiêm trọng đến thế, tại sao Kính Thiếu Khanh lại tức giận như vậy?
Nghĩ đi nghĩ lại, cô cảm thấy vấn đề nằm ở Lê Thuần. Lúc Lê Thuần gọi cho Kính Thiếu Khanh rốt cuộc đã nói gì mà khiến anh canh cánh trong lòng đến vậy? Cô chỉ là đi ăn một bữa cơm với một người đàn ông, chỉ có thế thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play