"Ý cháu là... ta cũng giống người đàn bà đó à? Phải, lúc trước ta không đón cháu đi ta thừa nhận, gây ra chuyện tày trời như vậy, ta còn phải lo cho cả gia đình, nào dám ra mặt nhận cháu? Cháu có ghi hận ta trong lòng cũng được, sao cũng được, ta cũng đã gần đất xa trời rồi, cháu cũng chẳng hận ta được bao nhiêu năm nữa đâu."
Ôn Ngôn có chút bất lực, suy nghĩ của người già thật khó lường, chỉ một câu không đúng là họ lại nghĩ vẩn vơ. Cô vốn không có ý đó, chỉ là không muốn bà nội có thành kiến quá lớn với Trần Hàm, cũng không muốn nghe bà nội mắng Trần Hàm, dù sao... đó cũng là mẹ ruột của cô.
Hơn ba giờ chiều Mục Đình Sâm đã về, việc đầu tiên khi vào nhà là hỏi thăm Ôn Ngôn. Quản gia Lâm nhận lấy áo khoác anh cởi ra, khẽ nói:
"Phu nhân và bà cụ đều đang ngủ trưa, chưa dậy ạ. Hôm nay phu nhân ăn uống rất ngoan, chỉ là... cô của cô ấy đến gây sự một trận, phu nhân rất tức giận."
Mục Đình Sâm sầm mặt:
"Sau này đừng để những người không liên quan đó làm phiền Ngôn Ngôn, tôi không muốn chuyện hôm nay tái diễn."
Quản gia Lâm cúi đầu vâng một tiếng, Mục Đình Sâm cất bước lên lầu, bước chân rất nhẹ, sợ làm ồn đến Ôn Ngôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play