Anh nhận lỗi một cách dứt khoát như vậy, thái độ lại vô cùng tốt, Ôn Ngôn muốn nổi giận cũng không nổi được, chỉ nhàn nhạt nói:
"Không có nếu như, trước đây bác sĩ đã nói rất rõ rồi, làm gì có nếu như? Mục Đình Sâm, anh luôn làm em khó chịu như vậy, em rất ghét anh."
Cô dùng giọng điệu bình thản nói ra những lời đó, nhưng lại như kim châm vào tim Mục Đình Sâm. Đây không phải lần đầu tiên cô nói ghét anh, nhưng lần này, trong lòng anh lại đau hơn bao giờ hết:
"Anh biết là anh không tốt, nhưng sự việc không thể chắc chắn như vậy được. Dù thế nào đi nữa, cứ đi kiểm tra trước rồi hãy nói."
Vừa nghĩ đến việc sắp phải đến bệnh viện và những gì sắp phải đối mặt, Ôn Ngôn không muốn tiếp tục nói chuyện nữa. Đi thì chắc chắn phải đi, không thể trốn tránh được.
Cô liếc thấy Mục Đình Sâm đặt đũa xuống, không động đến bát mì, trong lòng có chút không cam tâm. Cô đã ăn rồi, mà anh còn chê đồ mình nấu à?
"Ăn hết bát mì đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play