Mục Đình Sâm giảm tốc độ, dường như không muốn đưa cô về nhà quá nhanh:
"Anh sẽ không từ bỏ em, anh đã nói từ lâu rồi."
Ôn Ngôn cười chế nhạo:
"Đừng có đùa nữa. Tôi cũng đã nói từ lâu, chúng ta không thể nào. Từ rất lâu rồi tôi đã muốn trốn khỏi anh, bây giờ khó khăn lắm mới được toại nguyện, tại sao tôi phải tự mình nhảy vào hố lửa một lần nữa? Tôi thừa nhận anh đã tạo nên tôi của ngày hôm nay, không có anh tôi cũng không có được ngày hôm nay. Anh đã cho tôi rất nhiều thứ mà người khác không có, nhưng tổn thương lớn nhất cũng là do anh gây ra. Anh lấy tư cách gì để nói những lời như vậy? Anh hại chết ba tôi, rồi giả làm người tốt cưu mang tôi, thậm chí kết hôn với tôi, anh có mục đích gì? Để lòng được thanh thản? Anh thanh thản rồi, còn tôi thì sao? Còn ba tôi thì sao? ! Ngoài cái danh 'tội nhân', ba tôi chẳng để lại gì cả, tôi lấy gì để tha thứ cho anh? !"
Trong bóng tối, đôi mắt Mục Đình Sâm ngập tràn những cảm xúc phức tạp đan xen, giọng nói thanh nhã của anh mang theo nỗi đau khổ ẩn giấu:
"Trong mắt em, anh tồi tệ đến thế sao? Hết thuốc chữa rồi ư?"
Ôn Ngôn không chút do dự đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT