Lam Tương cười cười:
"Đúng vậy, Nha Nha rất ngoan, rất nghe lời, con bé cũng là chỗ dựa tinh thần duy nhất của chị. Gần đây chị tan làm muộn, về nhà chị cũng thử không dọn dẹp mớ hỗn độn cho mẹ chồng nữa. Quần áo của chị và của chồng chị thì cho vào máy giặt, quần áo của Nha Nha thì giặt tay, chị đã rất mệt rồi, không lo cho họ được. Họ tay chân lành lặn, chị không hầu hạ nữa. Gần đây họ có làm mình làm mẩy với chị, nhưng chị cũng mặc kệ. Trước kia nói chị không kiếm ra tiền, bây giờ chị có thể tự nuôi sống mình, mức sống ở đây lại không cao, không dựa vào con trai họ xem họ còn nói được gì."
Ôn Ngôn tán thành với điều này:
"Lẽ ra phải như vậy từ lâu rồi. Nếu họ không vui vì chị không hầu hạ, vậy chị cứ để họ đi tìm con trai họ. Chị cũng không phải con gái ruột, họ cũng đâu có coi chị là con gái ruột, chị cần gì phải tự chuốc khổ vào thân? À đúng rồi, em thấy trưa tối chúng ta cứ gọi đồ ăn ngoài mãi cũng không tốt, hay là chúng ta ngăn một khoảng trong bếp ra để thay phiên nhau nấu ăn mỗi ngày nhé? Chi phí ăn uống cứ tính cho em, coi như bao ăn, nhưng không bao ở nhé."
Lam Tương thấy ý này không tồi, bàn bạc với những người khác một chút rồi cứ thế quyết định.
Lần tâm sự này tuy Ôn Ngôn không chỉ nói chuyện của mình, phần lớn là nghe Lam Tương trút bầu tâm sự, nhưng tâm trạng lại bất ngờ nhẹ nhõm đi nhiều.
Buổi trưa, cô không yên tâm về Mục Đình Sâm, cũng muốn xác định xem anh đã đi chưa, nên đã quay về một chuyến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play