Thấy bây giờ không có khách, Lam Tương đóng cửa bếp lại, hạ giọng nói:
"Không sao, cậu có chuyện gì cũng có thể nói với tôi, tôi kín miệng lắm, sẽ không nói ra ngoài đâu. Nói ra được sẽ thấy nhẹ lòng hơn nhiều."
Bây giờ Trần Mộng Dao không có ở đây, Ôn Ngôn cũng chỉ có thể tâm sự với người chị gái thân thiết Lam Tương:
"Chị Lam... Tối qua Mục Đình Sâm đến chỗ em. Anh ấy bị thương, em không thể không quan tâm, nhưng như vậy thì em và anh ấy lại bắt đầu tiếp xúc... Cứ ngỡ đời này ngoài việc anh ấy tìm em ly hôn ra, giữa em và anh ấy sẽ không còn bất kỳ mối liên hệ nào nữa."
Lam Tương không biết giữa họ đã xảy ra chuyện gì nên cũng không tiện phán đoán:
"Em làm vậy là đúng, ngay cả người lạ em cũng không bỏ mặc, huống chi đó là chồng em? Tuy chị không biết quá khứ hai đứa đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết vì sao anh ta bị thương, nhưng lúc anh ta yếu đuối nhất lại tìm đến em, chứng tỏ anh ta xem em là người đáng tin cậy nhất. Trong lòng anh ta chắc chắn có em. Mọi chuyện cứ làm theo trái tim mình mách bảo là không sai đâu. Em hãy tự hỏi lòng mình, nếu thật sự hết yêu rồi thì dứt khoát cắt đứt, còn nếu vẫn yêu thì tuyệt đối đừng buông tay. Bởi vì trên đời này không có thuốc hối hận, dùng cả đời để quên một người, cái giá phải trả quá đắt, cũng quá đau khổ.
Cho dù trước kia hai đứa đã xảy ra chuyện gì ghê gớm, trở thành một khúc mắc mà em cảm thấy không thể vượt qua, nhưng phải nhớ một câu, biện pháp luôn nhiều hơn khó khăn. Trong tình cảm cũng vậy, làm gì có khúc mắc nào không qua được? Như chị đây, cũng có lúc suy sụp, lúc đó tức đến mức chỉ muốn ly hôn, dắt con đi cho xong, cuối cùng bình tĩnh lại thì thấy vẫn chẳng có gì là không thể tha thứ được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT