Ôn Ngôn xoay người quay lưng lại với cô bạn:
"Tớ không muốn nghĩ đến anh ta nữa."
Một giấc ngủ dậy đã là hơn bảy giờ tối. Trần Mộng Dao ngáp dài rồi dậy nấu một nồi mì. Tay nghề nấu mì của cô còn kém xa Ôn Ngôn, mì dính cả vào nhau, nhưng Ôn Ngôn không hề chê, ăn không còn một chút nào.
Ăn cơm xong, hai người ngồi cùng nhau xem phim. Đột nhiên Ôn Ngôn đưa ra một quyết định:
"Công thức của 'người nào đó' đưa, thôi thì cứ dùng đi. Chắc chắn anh ta đã phải đi xin của vị đầu bếp hàng đầu kia. Tớ không thích phụ lòng tốt của người khác."
Trần Mộng Dao cười phá lên như heo kêu:
"Cậu học được cách tự tìm lối thoát cho mình từ khi nào thế? Ban đầu còn cứng miệng nói không dùng, bây giờ cuối cùng cũng nghĩ thông rồi à? Nói thật nhé, bao nhiêu năm qua giữa cậu và Mục Đình Sâm, cũng chẳng nói được ai nợ ai, đúng là dây mơ rễ má, cắt không đứt, gỡ lại càng rối."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT