Một người phụ nữ trung niên vội vã bước vào bưng bát cháo đi. Triển Trì muốn vỗ lưng cho cô, nhưng vừa giơ tay lên lại hạ xuống, chỉ đẩy hộp khăn giấy đến chỗ cô có thể với tới:
"Người vừa rồi là dì Lưu, sau này dì ấy sẽ chăm sóc ăn uống sinh hoạt của em, muốn ăn gì cứ nói với dì ấy là được."
Trần Mộng Dao bây giờ hoàn toàn không có cảm giác thèm ăn, tâm trạng lúc thì cáu kỉnh lúc lại bình thường. Cô không để ý đến lời hắn nói, chỉ thầm cầu nguyện cho hắn mau chóng rời đi. Bây giờ cô không muốn nhìn thấy hắn, cũng không muốn nhìn thấy bất kỳ người đàn ông nào!
Ngày hôm sau, khi Triển Trì đến tìm, cô đề nghị được liên lạc với Ôn Ngôn. Cô mất tích, Ôn Ngôn chắc chắn đang lo sốt vó. Phải ở đây thêm mười mấy ngày nữa, cô không muốn để mọi người bên ngoài phải lo lắng đến phát điên.
Triển Trì trông như vừa vội vã chạy đến, trán lấm tấm mồ hôi. Hắn thuận tay cởi áo khoác vest vắt lên thành giường:
"Anh đã liên lạc với họ rồi, họ đều biết em đang ở chỗ anh. Anh có mang sách đến cho em, lát nữa bảo dì Lưu mang vào. Lúc buồn chán có thể đọc, anh biết em không thích đọc sách, nhưng những cuốn anh mang đến đều khá thú vị. Anh còn chút việc chưa xử lý xong, từ tối nay có thể ở đây bồi em mãi."
Cô nghe ra được chút nguy hiểm trong lời nói của hắn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play