Ôn Ngôn có chút mông lung, đột nhiên thật sự rời khỏi Mục gia, cô cũng không biết phải đi đâu:
"Tôi... tôi không biết bây giờ phải làm sao nữa... Anh đưa tôi đến khách sạn đi, tôi lấy hành lý từ nhà Dao Dao rồi sẽ đến khách sạn ở tạm."
Kính Thiếu Khanh mím môi, suy nghĩ một lát rồi đề nghị:
"Đến chỗ tôi ở đi, cô một mình ở khách sạn không an toàn. Tuy có vẻ không hợp lắm, nhưng đây là giải pháp duy nhất lúc này rồi."
Cô gật đầu. Lúc này, cô cũng không muốn gây thêm phiền phức cho Kính Thiếu Khanh, nhưng nếu ở khách sạn mà thực sự xảy ra chuyện gì, Kính Thiếu Khanh lại phải lo lắng cho cô.
Trong Mục Trạch, Mục Đình Sâm đứng trước cửa sổ sát đất của phòng khách, nhìn bóng dáng Ôn Ngôn theo Kính Thiếu Khanh lên xe rồi biến mất khỏi tầm mắt. Anh vẫn chưa thu hồi ánh nhìn, đến bây giờ, người duy nhất không thể lại gần cô, chỉ có anh...
Hồi lâu sau, anh lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Kính Thiếu Khanh: "Thay tôi chăm sóc tốt cho cô ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT