Trần Mộng Dao cảm thấy lời nói của Triển Trì có phần quá bá đạo và không thân thiện, nhưng lúc này nếu cô lên tiếng thì chỉ tổ gây thêm chuyện, nên cô chỉ có thể nhìn Kính Thiếu Khanh với ánh mắt áy náy.
Kính Thiếu Khanh khẽ nheo mắt, lạnh lùng nói:
"Ân tình cô ấy nợ tôi, hình như không cần anh phải trả. Lúc anh không ở đây là giai đoạn anh đã chia tay cô ấy, tôi cũng không làm gì thay anh, anh nói chuyện như vậy không thỏa đáng lắm. Người làm trời nhìn, đôi khi tha cho người khác cũng là tha cho chính mình. Lần đầu phạm lỗi có thể được tha thứ, lần thứ hai thì đó là bản tính khó dời."
Trần Mộng Dao không ngờ Kính Thiếu Khanh lại đối đầu với Triển Trì. Kính Thiếu Khanh xưa nay luôn giữ thái độ "chuyện không liên quan đến mình", cô vốn nghĩ anh sẽ chỉ cười cho qua rồi rời đi...
Triển Trì nghe ra ý tứ trong lời của Kính Thiếu Khanh, hai tay siết chặt thành nắm đấm, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười chế giễu:
"Xem ra anh có ý kiến với tôi rất lớn. Anh muốn nói gì? Muốn thì cứ nói, mạnh dạn lên, đừng có nhịn."
Kính Thiếu Khanh không thể không nhịn, vì Mục Đình Sâm, anh không có lựa chọn nào khác. Anh không để ý đến sự khiêu khích của Triển Trì, chỉ liếc nhìn Trần Mộng Dao một cái rồi lái xe lùi lại một đoạn, sau đó biến mất trong màn đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play