Sắc mặt Kính Thiếu Khanh vẫn như thường:
"Định sống thử thật à? Hai người ở chung với nhau phiền phức lắm đấy, còn phiền hơn cả yêu đương nhiều. Phải đối mặt với đủ thứ chuyện vặt vãnh y như sau khi kết hôn. Hơn nữa, sống chung quá sớm dễ làm t*nh cảm nhạt phai, lâu dần còn làm tăng nguy cơ chia tay. Mấy người trẻ các cô cứ tranh nhau trải nghiệm cuộc sống hôn nhân trước, đến lúc thật sự bước vào rồi mới thấy nó chẳng tốt đẹp như mình nghĩ. Hầu hết những người đã kết hôn đều hối hận vì đã cưới quá sớm."
Trần Mộng Dao không ưa giọng điệu của hắn:
"Anh đừng có dùng cái giọng bề trên đó nói chuyện với tôi được không? Cứ như thể anh già lắm rồi ấy. Anh lớn tuổi không cưới là chuyện của anh, chứ con gái chúng tôi mà đến tuổi anh không lấy chồng thì thành gái ế rồi. Thôi, tôi không nói với anh mấy chuyện phiền phức này nữa, sau này cũng không thể tùy tiện ra ngoài ăn uống với anh được đâu, bất tiện lắm."
Đúng vậy, sau này cô và Triển Trì sống chung, sẽ không còn cơ hội qua lại với anh nữa...
Kính Thiếu Khanh bỗng thấy bực bội không rõ lý do:
"Nếu một ngày nào đó cô đột nhiên phát hiện ra Triển Trì là người mà cô vĩnh viễn không thể ở bên thì sao? Làm gì cũng nên chừa cho mình một đường lui, đừng có đầu óc nóng lên là lao vào bất chấp."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play