Ôn Ngôn không nhận ra giọng điệu của mình có chút khoe khoang như trẻ con, nhưng Trần Mộng Dao thì nghe rất rõ:
"Ối dồi ôi, xem cái bộ dạng không có tiền đồ của cậu kìa. Trước đây còn nói với tớ là muốn ly hôn, không thể sống chung với anh ta nữa, bây giờ thì vui vẻ rồi hả? Tớ thấy cậu á, theo anh ta bao nhiêu năm rồi, ly hôn là không thể đâu, không có tình yêu thì vẫn còn tình thân. Thật ghen tị với hai người, bỏ qua giai đoạn yêu đương mà tiến thẳng đến tình thân, dù sóng gió lớn đến đâu cũng có thể nhanh chóng làm lành. Người bình thường nói chia tay là chia tay, nói ly hôn là ly hôn, như kẻ thù vậy."
Nụ cười trên môi Ôn Ngôn càng tươi hơn:
"Cậu thật đáng ghét! Cậu đã nghỉ việc rồi thì chiều nay chắc chắn có thời gian, đi uống trà chiều không? Cuối cùng tớ cũng được tự do ra ngoài rồi, sắp chết ngạt ở nhà rồi đây!"
Trần Mộng Dao không thể đợi đến chiều:
"Cậu ra đây ngay đi, tớ có chuyện muốn nói với cậu, bây giờ lòng tớ rối bời quá..."
Vừa nghe vậy, Ôn Ngôn đã ngửi thấy mùi hóng hớt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT