Đến dinh thự Kính Gia, cô được một phen kinh ngạc. Căn nhà này ở Đế đô không hề rẻ, mỗi chi tiết đều toát lên dấu vết của lịch sử, thuộc loại có tiền cũng không mua được. Một cây cổ thụ trăm năm trong sân khiến cô không khỏi dừng chân ngắm nhìn, riêng cái cây này đã đáng giá không ít tiền.
"Nếu cô thích thì sau này cứ đến thường xuyên." Kính Thiếu Khanh trêu chọc.
"Xì, ai thèm?" Trần Mộng Dao lườm anh một cái, đi giày cao gót sải bước vào trong, gần như không còn chút hình tượng nào. Cô cố tình làm vậy, Hạ Lam càng nhìn cô không vừa mắt càng tốt.
Lúc vào cửa, Hạ Lam đang ngồi uống trà ở phòng khách, trong lòng ôm một con chó Poodle màu xám nhạt. Nhìn thấy Trần Mộng Dao, bà cười như không cười nói: "Đúng là có dáng vẻ về nhà mình thật, không yểu điệu giả tạo, được đấy."
Trần Mộng Dao đầu đầy vạch đen, với chỉ số IQ của mình, cô không đoán được Hạ Lam đang nói mỉa hay thật sự có ý đó.
Cô đi thẳng đến ghế sô pha đối diện Hạ Lam ngồi xuống: "Con chó đẹp thật, dì chắc đã tốn không ít công chăm sóc nó nhỉ?"
Hạ Lam lườm Kính Thiếu Khanh một cái: "Đúng vậy, không có cháu để bế, tôi buồn chán nên đành nuôi chó thôi. Cô và Thiếu Khanh quen nhau bao lâu rồi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play