"Được, tớ nghĩ chắc không có vấn đề gì đâu, tối nay tớ sẽ liên lạc với Lâm Táp. Cậu đi dạo phố với tớ đi, tớ mua vài bộ quần áo, thời tiết dần nóng lên rồi, tớ chẳng có quần áo để mặc." Ôn Ngôn đồng ý ngay. Cô cũng có chút tư tâm, muốn Trần Mộng Dao cách xa Kính Thiếu Khanh một chút. Chuyện lần trước đã gây ra không ít phiền phức, để tránh khó xử và những diễn biến có thể xảy ra sau này, Trần Mộng Dao rời khỏi công ty của Kính Thiếu Khanh là lựa chọn tốt nhất.
Dạo phố xong trở về Mục Trạch, Ôn Ngôn mồ hôi nhễ nhại. Tắm xong, cô sắp xếp lại quần áo mới mua vào phòng thay đồ, chợt phát hiện quần áo của Mục Đình Sâm nhiều gấp mấy chục lần của cô. Tỷ lệ khoa trương này khiến cô cảm thấy có chút không thoải mái. Nhà người ta đều là quần áo của phụ nữ nhiều hơn, sao đến lượt cô lại ngược lại thế này?
Bình thường Mục Đình Sâm hầu như chỉ mặc vest, chỉ riêng số vest của anh đã đếm không xuể, chưa kể đến những thứ khác.
Từ phòng thay đồ đi ra, cô vừa gửi tin nhắn cho Lâm Táp thì nghe thấy tiếng bước chân của Mục Đình Sâm lên lầu. Tiếng bước chân của anh nhẹ nhàng mà trầm ổn, bao nhiêu năm nay cô nghe đã quen, rất dễ dàng nhận ra.
Lúc Mục Đình Sâm đẩy cửa vào, thấy cô đang ngồi trên giường nhìn anh, anh giấu đi vẻ mệt mỏi trong đáy mắt: "Vẫn chưa ngủ à? Anh đi tắm trước, lát nữa còn chút việc, anh sẽ vào phòng làm việc, em nghỉ sớm đi."
Cô gật đầu, ngoan ngoãn nằm xuống nhưng lại không tài nào ngủ được, mắt cứ nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm. Một lúc sau, tiếng nước ngừng lại, Mục Đình Sâm mặc áo choàng tắm bước ra: "Sao còn chưa ngủ?"
Cô xoay người, tránh ánh mắt của anh: "Sao dạo này anh bận thế? Bận hơn trước nhiều, hôm nay thứ sáu mà khuya thế này anh vẫn phải làm việc, vậy ngày mai và ngày kia nghỉ cuối tuần cũng phải bận rộn sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play