Một giây sau, cửa phòng bị đẩy ra, quả nhiên là Mục Đình Sâm.
Ôn Ngôn có chút chột dạ cúi đầu, vì căng thẳng nên hai má cũng ửng hồng, tim đập nhanh đến cực điểm. May mà Thang Viên cũng biết điều, không hề động đậy.
Hôm nay tâm trạng của Mục Đình Sâm dường như rất tốt. Dù không có ai khác, khóe miệng anh vẫn như đang cười, thậm chí còn hứng khởi hỏi: "Có thấy khó chịu ở đâu không?"
Ôn Ngôn lúc này đang căng thẳng đến tột độ, đâu còn tâm trí để ý đến những chuyện không vui giữa họ? Cô thuận miệng đáp: "Không ạ, em ổn lắm, khỏe như vâm, cảm giác ngày mai có thể đến công ty làm việc rồi."
Mục Đình Sâm không vui nói: "Đừng có quậy, ít nhất ở nhà nằm nghỉ một tháng nữa rồi hãy nói. Sau này đừng có tùy tiện chọc giận tôi, không có lợi cho em đâu. Em không thể... học hỏi những người phụ nữ khác cách làm tôi vui sao?"
Cô ngước mắt nhìn anh: "Học ai? Khương Nghiên Nghiên?"
Anh nín thở, sắc mặt cũng trầm xuống. Anh tự mình đi thay quần áo, không thèm để ý đến cô nữa. Cô luôn có thể chọc anh tức giận, mọi lúc mọi nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT