Một lát sau, cô hỏi: "Thang Viên đâu rồi? Nó thế nào rồi?"
Mục Đình Sâm không nhìn vào mắt cô, thuận miệng đáp: "Vẫn ổn."
Cô thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi. Em xem dự báo thời tiết thấy mấy ngày tới đều có mưa gió, anh có thể... cho Thang Viên vào nhà được không? Em thấy nó ngốc lắm, nó không biết trốn mưa đâu."
Mục Đình Sâm liếc cô một cái: "Đúng là rất ngốc. Vào nhà cũng được, miễn là nó không lại gần tôi."
Thái độ của anh đã thay đổi quá nhiều so với trước đây, Ôn Ngôn có chút vui mừng. Ít nhất Thang Viên sẽ không phải chịu khổ nữa. Đã nuôi thì phải có trách nhiệm, đây là một dấu hiệu tốt.
Kính Thiếu Khanh đứng một bên nhìn mà không nói gì. Lúc này, một nữ y tá trẻ đi vào, làm các kiểm tra cơ bản, đo nhiệt độ cho Ôn Ngôn. Khi thấy Kính Thiếu Khanh và Trần Mộng Dao, cô y tá không khỏi cười nói: "Kính thiếu, tôi đã nói mà, sao ngài lại hào phóng thế, hóa ra là để ôm được người đẹp về."
Kính Thiếu Khanh nhướng mày, nói năng cũng mập mờ: "Đừng có trêu tôi nữa, mau làm việc của cô đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT