"Sao bây giờ cậu mới về? Lại ở chỗ Ôn Ngôn à? Nó đã như vậy rồi, cậu còn muốn ở bên nó sao? Cậu muốn ép tôi chết phải không? Thấy tôi chết cậu sẽ vui lắm sao? ! Tại sao cậu cứ không chịu hiểu nỗi khổ tâm của tôi? !"
Đôi môi lúc đóng lúc mở, phun ra những lời như dao cứa, khiến người ta chỉ muốn nó ngậm lại ngay lập tức.
Mục Đình Sâm mặt không cảm xúc nói:
"Mẹ nuôi tôi nợ bà, tôi sẽ trả, Ôn Ngôn không nợ bà, tôi sẽ không để bà hành hạ cô ấy nữa. Là mẹ nuôi tôi có lỗi với bà, tôi sẽ từ từ trả... Từ bây giờ, bà không được bước ra khỏi Mục Trạch nửa bước, chờ bà lành vết thương rồi thì đi trị liệu đi. Lần này, tôi sẽ không để bà trốn thoát nữa, cho đến một ngày bà khỏi bệnh, tôi sẽ đích thân đón bà ra, để phụng dưỡng bà đến cuối đời."
Thân hình An Tuyết Lỵ lảo đảo, suýt nữa đứng không vững:
"Cậu... cậu nói gì? ! Cậu vẫn tin con tiện nhân Ôn Ngôn kia? ! Cậu thà tin người ngoài chứ không tin tôi sao? !"
Mục Đình Sâm nhắm mắt, hít sâu một hơi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT