Từ Dương Dương tỏ vẻ ngưỡng mộ: "Nghe nói chân của giám đốc An sắp khỏi rồi, sẽ sớm về công ty thôi. Chị Hướng, chị và giám đốc An thân nhau lắm à? Vậy thì chị đúng là ôm được đùi vàng rồi."
Hướng Lệ có chút lâng lâng: "Đương nhiên rồi, không phải chị khoe chứ lúc giám đốc An còn ở công ty, người thân với bà ấy nhất chính là chị. Bà ấy còn lén tặng quà cho chị nữa, chị và bà ấy đến giờ vẫn giữ liên lạc, thân như bạn bè vậy. Thôi, không nói với em nữa, đi thôi, về làm việc. Em bây giờ vẫn chưa nghỉ, còn làm ngày nào thì cứ làm cho tròn trách nhiệm ngày đó đi."
Gần đến giờ tan làm, Từ Dương Dương tìm Hướng Lệ, nói muốn mời ăn cơm: "Chị Hướng, em nghĩ chắc em không ở lại Mục Thị được nữa rồi. Dù Ôn Ngôn không nói ra, họ cũng sẽ không dung túng em, công ty cũng không giữ em lại đâu. Thôi thì ngày mai em không đến công ty nữa, tự mình đi vẫn có thể diện hơn là bị người ta đuổi. Trước khi đi em muốn mời chị một bữa cơm, coi như cảm ơn chị thời gian qua đã chăm sóc em."
Ánh mắt Hướng Lệ nhìn Từ Dương Dương có vài phần thương hại, như thể rất đồng cảm: "Haiz... thôi chị không ăn bữa này đâu, chị cũng chẳng chăm sóc gì đặc biệt cho em, chị đối xử với mọi người trong phòng đều như nhau. Em có Đường Xán rồi, rời khỏi Mục Thị cũng chẳng ảnh hưởng gì, ăn sung mặc sướng, cứ vậy đi."
Từ Dương Dương ánh mắt chân thành: "Bữa cơm này nhất định phải mời! Tối nay Đường Xán không rảnh, nhưng cũng đồng ý để em mời chị ăn cơm, chị đi đi, chỗ nào tùy chị chọn! Nếu chị không biết đi đâu thì nhà hàng Bạch Thủy Loan cũng được, chị thấy sao?"
Vừa nghe đến đi ăn ở Bạch Thủy Loan, Hướng Lệ có chút động lòng: "Chỗ đó... không rẻ đâu nhỉ? Chị đi ăn một lần mà tiếc cả nửa tháng."
Từ Dương Dương vội gật đầu: "Đúng là không rẻ, nhưng em muốn cảm ơn chị, đi đi mà?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT