Ăn tối xong, mọi người ai về nhà nấy. Mục Đình Sâm đưa Ôn Ngôn, má Lưu và Tiểu Đoàn Tử về khu nhà. Anh không định qua đêm ở chỗ Ôn Ngôn, nếu cứ không về Mục Trạch, bên An Tuyết Lỵ chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Ôn Ngôn cũng không giữ anh lại: "Anh lái xe cẩn thận nhé."
Mục Đình Sâm vì chuyện đạo văn mà có chút bồn chồn: "Ừm, anh biết rồi, em và mọi người vào đi. Tiểu Đoàn Tử, chào tạm biệt ba đi con."
Tiểu Đoàn Tử chơi cả ngày đã hơi mệt, đang nằm trên vai Ôn Ngôn, uể oải vẫy vẫy tay, ngay cả tiếng "bai bai" cũng lười nói.
Lúc Mục Đình Sâm trở về Mục Trạch, An Tuyết Lỵ đã đi ngủ, không cố ý đợi anh như mọi khi. Tuy thấy lạ nhưng cũng là chuyện tốt, đỡ phải cãi nhau.
Ngày hôm sau, Ôn Ngôn vừa đến công ty, Từ Dương Dương đã kéo cô đến một nơi không có người: "Chị Ôn Ngôn, có chuyện rồi. Có người kiện chị đạo văn, bây giờ chuyện này cả công ty đều biết hết rồi. Họ nói lúc trước khi chưa ly hôn chị đi cửa sau vào Mục Thị làm nhà thiết kế để ăn không ngồi rồi, bây giờ ly hôn rồi, chị vắt óc suy nghĩ không tiếc đạo văn để được ở lại Mục Thị. Họ còn nói không có ai chống lưng cho chị nữa nên chị mới làm vậy. Bọn họ quá đáng thật, một mình em mắng không lại bọn họ!"
Ôn Ngôn hơi đau đầu: "Cậu đừng để ý đến họ là được rồi, tôi không đạo văn, tôi không sợ. Nếu có đạo văn thì cũng là đạo cảm hứng của chồng cậu, tôi đều bàn bạc với Đường Xán, đâu đến lượt người khác xen vào? Chuyện này Mục Đình Sâm sẽ điều tra rõ ràng, cậu đừng bận tâm đến họ. Tôi đi làm việc đây, cậu cũng đi làm đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play