"Xin lỗi... Bác chỉ là quan tâm đến Tiểu Đoàn Tử thôi. Bác biết mình có vài chuyện không phải với cháu, nhưng thôi... không nhắc nữa, bác đi trước đây."
Ôn Ngôn không nói gì, kéo ghế ra ngồi xuống. Thấy An Tuyết Lỵ đã động vào tài liệu trên bàn mình, cô bực bội dọn dẹp lại, động tác không khỏi có chút thô bạo. Đợi An Tuyết Lỵ đi xa, Đường Xán mới nhỏ giọng hỏi:
"Tôi thấy dì của Mục tổng cũng tốt mà, tốt hơn mẹ tôi nhiều. Sao bà ấy có thể ép cô và Mục tổng ly hôn được nhỉ?"
Động tác của Ôn Ngôn dừng lại, cô bực bội nói:
"Anh nhìn người bằng mắt à? Đôi khi phải dùng cả cái đầu nữa. Diễn kịch thì ai mà không biết? Hay là anh nghi ngờ con người tôi? Là tôi đang kiếm chuyện vô cớ à?"
Đường Xán vội vàng nói:
"Không không, tôi chỉ thấy hơi lạ thôi, cô đừng giận. Nhưng nếu đúng như cô nói, thì bà ấy đáng sợ thật. Trước mặt thì tỏ ra tốt với cô, sau lưng lại ép cô đến chết... Như lúc nãy, trước khi cô đến, bà ấy còn nói chuyện về cô với tôi, không hề nói xấu một câu, toàn là khen cô thôi. Còn nói cô và Mục tổng ly hôn bà ấy thấy rất tiếc, tôi suýt nữa đã tin là thật."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play