Chỉ riêng việc An Tuyết Lỵ muốn tìm vợ mới cho Mục Đình Sâm, Ôn Ngôn đã phải nghĩ cách gỡ lại một bàn. Cô trầm ngâm một lát rồi nói:
"Muốn chạm vào em cũng không phải không được. Nếu đêm nay anh có thể ở lại đây qua đêm, thì chuyện gì cũng dễ nói. Còn nếu không được thì thôi, anh tự liệu đi, đừng nói là em không cho anh cơ hội."
Mục Đình Sâm khẽ nheo mắt, đánh giá cô một lúc rồi cười như không cười: "Em đúng là thù dai thật đấy. Nhưng... anh chiều em. Tối nay thì tối nay, em không sợ thì anh sợ gì? Chuyện này là do dì anh làm không đúng, lần này bà ta đuối lý." An Tuyết Lỵ đã lừa anh, nói rằng sẽ không cho Ôn Ngôn biết chuyện của Khương Hiểu Văn, là bà ta đã nuốt lời trước. Nếu anh không cho bà ta một đòn phủ đầu, sau này tình hình sẽ chỉ càng thêm khó khăn.
Đợi gần hai tiếng đồng hồ, má Lưu mới dắt Tiểu Đoàn Tử về, nói là đi chợ, Tiểu Đoàn Tử còn hiểu chuyện xách đồ giúp má Lưu.
Thấy Mục Đình Sâm, Tiểu Đoàn Tử hỏi:
"Bố ơi, bố có ở lại ăn cơm không ạ?"
Mục Đình Sâm gật đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play