"Ngày đầu tiên đi làm lại đã bắt tôi trốn việc? Anh bị điên à? Anh cứ nhất quyết phải đi thăm Tiểu Đoàn Tử vào buổi chiều là vì sợ An Tuyết Lỵ biết phải không? Cứ lén lút như vậy thà đừng đi còn hơn. Không có anh, Tiểu Đoàn Tử vẫn sống vui vẻ. Vài tháng nữa là đi nhà trẻ rồi, lúc đó có thêm bao nhiêu bạn bè, nó sẽ càng không nhớ đến người bố này đâu."
Mục Đình Sâm nói đầy chính nghĩa:
"Trong thỏa thuận ly hôn đã nói rõ, không được ngăn cản anh gặp Tiểu Đoàn Tử. Em muốn nuốt lời à? Anh đưa em đi cùng cũng không tính là trốn việc, cũng không trừ lương của em. Cứ quyết định vậy đi. Đi thôi, anh dẫn em đi ăn, ăn xong qua chỗ em."
Ôn Ngôn không nói gì, coi như ngầm đồng ý.
Anh theo thói quen đưa tay ôm vai cô, nhưng cô vừa ngửi thấy mùi hương trên người anh đã nổi đóa: "An Tuyết Lỵ đổi cho anh loại sữa tắm nào anh cũng dùng à? Một thằng đàn ông sức dài vai rộng như anh mà dùng mùi hoa hồng không thấy ẻo lả sao? Đứng yên đấy!" Nói rồi, cô lôi từ trong túi ra một chai nước hoa, xịt tới tấp vào người anh cho đến khi không còn ngửi thấy mùi hoa hồng nữa mới thôi.
Cô không thích dùng nước hoa, nhưng đối với phụ nữ, nước hoa có thể không dùng, nhưng không thể không có.
Mục Đình Sâm bị mùi nước hoa nồng nặc sặc đến mức muốn chết đi sống lại, nhưng ít nhất lúc ôm cô sẽ không bị ăn đòn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play