Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, để tránh hậu họa về sau, Mục Đình Sâm do dự một lúc rồi miễn cưỡng đồng ý. Quan trọng hơn, khi An Tuyết Lỵ nhắc đến Khương Hiểu Văn là tiểu thư nhà giàu, anh chợt nhớ ra có một đối tác lâu năm cũng họ Khương. An Tuyết Lỵ rõ ràng đang giăng một cái bẫy liên hoàn cho anh. Vì công ty, anh cũng không thể thẳng thừng đuổi Khương Hiểu Văn đi được.
Để không tạo ấn tượng tốt với Khương Hiểu Văn, anh không cố ý ăn mặc chải chuốt mà rất tuỳ tiện. Nếu người ta không ưa anh thì càng tốt.
Xuống lầu, anh tuỳ ý ngồi xuống sofa, cố tình dùng ánh mắt khinh bạc để đánh giá Khương Hiểu Văn một lúc, trông có vài phần ra dáng một gã công tử ăn chơi:
"Cô đến một mình à?"
Bị anh nhìn như vậy, má Khương Hiểu Văn ửng đỏ, không dám nhìn thẳng vào anh, rõ ràng đã có chút rung động:
"Vâng... Tôi có uống trà với bác gái vài lần, bác hẹn tôi đến nhà chơi, nên..."
Mục Đình Sâm nói thẳng: "Bà ấy bảo cô đến xem mắt, chứ mời mọc gì? Tôi đã kết hôn, có con trai hơn hai tuổi, và không có ý định có thêm con. Cô có chấp nhận không?" Ngụ ý rằng, sau này Mục thị sẽ là của một mình Tiểu Đoàn Tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT