"Đình Sâm, con làm gì vậy? Mẹ đã bận rộn cả buổi chiều... Là Ôn Ngôn nói cho con biết sao? Cô ta đúng là giỏi mách lẻo!"
Mục Đình Sâm quay lại, nhìn thẳng vào An Tuyết Lỵ, ánh mắt sắc như dao:
"Rốt cuộc bà muốn tôi phải thế nào? Bà ép tôi đến mức vợ con ly tán, còn muốn tôi không bao giờ được gặp họ nữa sao? Đó là vợ và con trai tôi, trái tim bà rốt cuộc lạnh lùng đến mức nào? Quá khứ bao nhiêu năm của bà không dễ chịu, nên bây giờ bà cũng không muốn người khác được yên ổn phải không? Cuộc đời tồi tệ của bà không phải do tôi gây ra, đừng áp đặt lên tôi, cũng đừng ở đây tự diễn tuồng cảm động nữa. Tôi thà rằng không có người mẹ như bà!"
An Tuyết Lỵ đau đớn ôm lấy ngực, mắt rưng rưng:
"Con nói gì... ? Vì Ôn Ngôn mà con đối xử với mẹ như vậy? Con nghĩ những khổ đau nửa đời trước của mẹ là do mẹ tự nguyện sao? Mẹ đã vật lộn bao nhiêu năm chỉ để được trở về bên con, mẹ làm tất cả là vì muốn tốt cho con, sao con không hiểu? Mẹ không tin Ôn Ngôn không hận con, không tin chuyện con gặp nạn trên biển không liên quan đến cô ta. Mẹ không tin cô ta sẽ an phận ở bên con cả đời, nếu không tại sao ly hôn lại phải mang Tiểu Đoàn Tử đi? Chẳng phải là để khống chế con sao? !"
Nói chuyện với một người cố chấp đến cực điểm rõ ràng là vô ích. Mục Đình Sâm đột nhiên thấy kiệt sức, giọng nói có chút yếu ớt, mệt mỏi:
"Thôi bỏ đi, tôi không muốn nói với bà thêm một lời nào nữa. Nếu lúc đầu tôi còn có chút thương hại và tôn trọng bà, thì bây giờ, tôi đối với bà chỉ còn lại sự chán ghét. Đây là điều bà muốn sao? Bà trở về chỉ để hành hạ tôi, đừng có núp dưới cái mác 'vì muốn tốt cho tôi' mà muốn làm gì thì làm nữa. Tôi không cần, tôi chỉ ước gì bà chưa từng trở về!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play