Ôn Ngôn bị mắng té tát, không dám cãi lại. Đúng là Trần Mộng Dao chưa bao giờ giấu cô chuyện gì, trong khi cô lại luôn giấu diếm bạn mình.
Chiều tan làm, Ôn Ngôn và Trần Mộng Dao cùng đi xe của Kính Thiếu Khanh đến biệt thự Bạch Thủy Loan. Ánh mắt của Mục Đình Sâm như muốn giết người, cô cố tình vờ như không thấy. Đã ly hôn rồi, anh ta còn làm gì được cô?
Đến biệt thự Bạch Thủy Loan, Mục Đình Sâm liền đi vào bếp cùng Kính Thiếu Khanh, hai người không biết đang thì thầm to nhỏ chuyện gì.
Trần Mộng Dao nhất quyết hỏi Ôn Ngôn cho ra nhẽ. Chuyện gì nên nói, không nên nói, cô đều moi hết ra từ miệng Ôn Ngôn. Biết được toàn bộ sự việc, Trần Mộng Dao chống cằm, lòng đầy căm phẫn: "Rõ ràng là Mục gia nợ cậu, cuối cùng lại thành ra như thể lỗi là của cậu, dựa vào cái gì? Cậu đề nghị ly hôn đã đành, Mục Đình Sâm lại còn dám đồng ý. Trong đầu anh ta nghĩ gì vậy? Bây giờ hai người định thế nào? Cứ thế ly hôn à? Hay là đợi sau này thời cơ chín muồi rồi tái hôn?"
Chuyện tái hôn, Ôn Ngôn tạm thời chưa nghĩ đến: "Tớ không biết, tình hình hiện tại chỉ có thể đi một bước xem một bước thôi. Dù sao đó cũng là mẹ ruột của anh ấy, tớ có thể làm gì được? Bảo tớ cúi đầu trước An Tuyết Lỵ, cung kính gọi bà ta một tiếng 'mẹ', cả đời này cũng không thể. Gọi bà ta một tiếng 'dì', trong lòng tớ đã thấy khó chịu rồi."
Trần Mộng Dao hừ một tiếng thật mạnh: "Nếu An Tuyết Lỵ mà ở trước mặt tớ, tớ có thể mắng chết bà ta. Tớ mặc kệ bà ta có phải là mẹ ruột của Mục Đình Sâm hay không, những việc bà ta làm thật quá đáng. Trước đây tớ đã thấy cậu và Mục Đình Sâm chỉ có hai người, không có trưởng bối bên cạnh, cũng tốt. Bây giờ đột nhiên nhảy ra một Trình Giảo Kim, chẳng phải là gây chuyện rồi sao?"
Ôn Ngôn cũng nhớ những ngày xưa, nhưng làm sao có thể quay trở lại?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play