Nhưng chỉ trong thoáng chốc, ánh mắt Mục Đình Sâm đã trở lại vẻ lạnh lùng. Là cô nhìn nhầm sao?

"Có thấy khó chịu ở đâu không?"

Giọng anh vẫn lạnh nhạt, thờ ơ như mọi khi.

Ôn Ngôn lắc đầu. Cảm nhận được anh đang nắm tay mình, má cô hơi nóng lên:

"Em không sao... Không biết anh sẽ đến trường, đã làm phiền anh rồi."

Làm phiền? Anh nhíu mày:

"Không làm phiền tôi, thì làm phiền người khác? Ôn Ngôn, tại sao phải giả vờ đáng thương trước mặt người khác như vậy? Cô mở miệng với tôi thì sẽ chết à? !"

Ôn Ngôn cắn chặt môi không dám nói gì, anh lại nổi giận rồi...

Một lúc sau, Mục Đình Sâm đứng dậy nhìn chai dịch truyền sắp hết, gọi y tá đến rút kim ra.

Anh không nhìn Ôn Ngôn, lạnh lùng nói:

"Về thôi."

Ôn Ngôn vội vàng vén chăn đứng dậy. Vùng da quanh lỗ kim truyền dịch trên mu bàn tay cô bầm tím một mảng, chỉ cần cử động nhẹ là đau nhói.

Mục Đình Sâm cởi áo khoác vứt lên người cô, động tác có chút thô bạo. Ngay sau đó, anh nhanh chóng ngồi xổm xuống giúp cô đi đôi giày thể thao màu trắng, rồi quay đầu đi thẳng không một lần ngoảnh lại.

Ôn Ngôn nhìn chiếc áo khoác trong lòng và đôi giày dưới chân, ngẩn người hồi lâu. Đó là anh sao? Đây là lần đầu tiên anh làm việc này cho cô. Dù không một chút dịu dàng, nhưng trong lòng cô vẫn có thứ gì đó như muốn phá kén chui ra...

Lúc cô đuổi theo ra ngoài, Mục Đình Sâm vẫn chưa đi xa, anh đang đứng ở cuối hành lang. Nghe thấy tiếng bước chân của cô, anh mới tiếp tục đi về phía trước.

Hai người một trước một sau rời khỏi bệnh viện. Đến trước xe, anh ngồi vào ghế lái, cô mở cửa sau. Vừa ngồi xuống, anh đã cất giọng trầm trầm:

"Ngồi lên trước."

Ôn Ngôn không dám chần chừ, nhanh chóng chuyển lên ghế phụ lái. Vừa thắt dây an toàn, Mục Đình Sâm đã nhấn ga lao đi.

Xe chạy nhanh đến nỗi tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô dán chặt mắt vào con đường phía trước, luôn có cảm giác giây tiếp theo sẽ xảy ra va chạm...

Khi về đến cổng Mục Trạch, Ôn Ngôn vừa xuống xe đã chạy ngay ra vệ đường nôn khan.

Lúc cô ngẩng đầu lên, Mục Đình Sâm đã vào nhà. Cô vòng ra cửa sau, liền bị má Lưu chặn ở cửa bếp:

"Ngôn Ngôn, con về cùng thiếu gia à? Thiếu gia sao thế? Hôm nay cậu ấy nóng tính lắm, cánh cửa phòng sắp bị cậu ấy phá tung rồi."

Cô không nói gì. Lý do anh nổi giận lúc nào cũng thật kỳ quặc.

Bây giờ đã là hai giờ chiều, qua bữa trưa từ lâu.

Ôn Ngôn cảm thấy dạ dày hơi khó chịu. Nhân lúc má Lưu đang bận việc khác, cô lẻn vào bếp nấu mì. Nghĩ đến việc có thể Mục Đình Sâm cũng chưa ăn gì, cô do dự một lát rồi nấu hai bát.

Bưng mì lên lầu, cô gõ cửa:

"Anh ăn mì không?"

Bên trong không có động tĩnh. Ôn Ngôn thở phào, định quay người xuống lầu thì đột nhiên, cánh cửa sau lưng mở ra.

Cô quay lại nhìn người đàn ông với khuôn mặt âm trầm đang đứng ở cửa:

"Ăn... không ạ?"

Mục Đình Sâm không nói gì, chỉ im lặng nhìn cô, trên khuôn mặt góc cạnh không biểu lộ chút cảm xúc nào.

Không nói lời nào, tức là không từ chối. Ôn Ngôn bưng mì vào đặt lên bàn trà, nhưng lại nghe thấy tiếng cửa phòng đóng sầm lại, lòng cô chợt thắt lại.

"Chuyện hôm nay, tôi không hy vọng sẽ xảy ra lần thứ hai. Sau này ai còn dám bố thí cho cô bất cứ thứ gì, tôi sẽ khiến người đó biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời cô. Cô chỉ được phép mở miệng với tôi thôi!"

Cơn giận của anh vẫn chưa nguôi, có lẽ còn bùng lên dữ dội hơn.

"Em biết rồi..."

Cô khẽ nói.

Mục Đình Sâm rõ ràng không tin lời hứa của cô: "Biết rồi? Cô thật sự biết rồi sao? Tôi đã nói từ lâu rồi không phải à? Nhân lúc tôi ra nước ngoài, cô lén lút đi làm thêm, ai cũng biết cô đáng thương!" Chỉ có anh là không biết, để rồi sau này khi biết, cũng cố chấp muốn xem cô có thể chịu đựng được bao lâu trước khi cầu xin anh...

"Xin lỗi, đã làm anh mất mặt..."

Cô ngất trong vòng tay anh, bao nhiêu người trong trường đều nhìn thấy, có lẽ mối quan hệ của họ đã bị công khai. Hiểu theo cách đó, tức là anh cảm thấy cô đã làm anh mất mặt.

Một người hoàn hảo như anh, làm sao có thể cho phép bản thân có một vết nhơ?

Nghe những lời này, Mục Đình Sâm khó chịu nhíu mày. Anh đột ngột kéo cô đến bên giường, chỉ khẽ đẩy một cái, thân hình mảnh mai của cô đã ngã sõng soài trên đó.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play