Ở đầu dây bên kia, Mục Đình Sâm vừa làm xong thủ tục xuất viện cho An Tuyết Lỵ, thật sự không có thời gian để tâm đến chuyện này: "Chuyện này em tự quyết đi, sổ sách công ty em đều nắm rõ, có thể tạm ứng bao nhiêu thì em xem xét. Bên anh còn có việc, cúp máy trước đây."
Đợi anh cúp điện thoại, An Tuyết Lỵ ở bên cạnh thuận miệng hỏi: "Ôn Ngôn gọi phải không? Có chuyện gì vậy?"
Mục Đình Sâm đỡ cô ta lên xe: "Không có gì, tôi đưa cô về trước, lát nữa tôi còn có việc."
An Tuyết Lỵ im lặng. Vừa rồi cô ta nghe rất rõ, là chuyện liên quan đến tài chính công ty. Mục Đình Sâm lại có thể tin tưởng Ôn Ngôn đến vậy, chẳng khác nào trao toàn bộ quyền lực tài chính cho cô. Điều này khiến cô ta vô cùng khó chịu. Trong mắt cô ta, Ôn Ngôn chẳng qua chỉ là một đứa trẻ mồ côi được Mục Đình Sâm cưu mang nuôi lớn, ngoài chút nhan sắc có thể khiến Mục Đình Sâm mê mẩn ra thì chẳng có gì đặc biệt. Cơ ngơi của Mục gia sao có thể giao vào tay một người phụ nữ như vậy?
Về đến khu chung cư, đợi Mục Đình Sâm rời đi, An Tuyết Lỵ liền gọi điện cho Ôn Ngôn: "Cô bây giờ có thời gian không? Tôi muốn nói chuyện với cô một chút, có tiện không?"
Ôn Ngôn không trả lời ngay. Việc An Tuyết Lỵ chủ động liên lạc với cô đã có vẻ rất kỳ quặc, chuyện này cô phải suy nghĩ kỹ. Cô thăm dò hỏi: "Mục Đình Sâm còn ở chỗ cô không? Anh ấy đi rồi chứ?"
An Tuyết Lỵ không nói dối: "Đúng, anh ấy đi rồi, nếu không tôi cũng không gọi cho cô. Tôi muốn gặp cô, gặp riêng. Chắc cô rất muốn biết sau khi Đình Sâm tìm được tôi đã xảy ra chuyện gì đúng không? Trước kia tôi không muốn nói, bây giờ... có lẽ chúng ta có thể nói chuyện một chút. Dù sao tôi không nói, Đình Sâm cũng không nói, mà cô lại muốn biết như vậy, sẽ ấm ức đến phát bệnh mất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT