"Hồi công ty khó khăn, em bán gần hết xe của anh rồi, trong lòng anh vẫn còn tiếc lắm đúng không? Lấy cớ mua quà sinh nhật cho con để lấp đầy lại gara của anh à? Tiểu Đoàn Tử mới bao nhiêu tuổi chứ? Sinh nhật tới cũng mới ba tuổi, nó biết gì đâu? Mua về chẳng phải anh lái sao. Xe đủ dùng là được rồi, đừng mua nhiều về làm cảnh như vậy, lãng phí tài nguyên."
Khóe môi Mục Đình Sâm nở nụ cười:
"Vâng, bà xã dạy phải, không mua thì không mua. Tiểu Đoàn Tử, không phải ba không thương con, mà là mẹ con quá nghiêm khắc."
Nghe hai chữ "bà xã", Ôn Ngôn cảm thấy hơi sến và ngượng ngùng, nhưng đồng thời trong lòng cũng ngọt ngào. Hiếm khi anh lại dẻo miệng như vậy. Mấy ngày nay thần kinh ai cũng căng như dây đàn, hôm nay thật sự là một ngày "đẹp trời" hiếm có. Dù bên ngoài trời vẫn đang mưa tuyết, nhưng trong lòng cô lại là một ngày nắng.
Lượn lờ bên ngoài cả ngày, dĩ nhiên cũng chẳng thu hoạch được gì. Vốn dĩ lúc ra ngoài đã không ôm hy vọng gì, cử bao nhiêu người đi tìm còn không thấy, nếu họ mà tình cờ gặp được trên phố thì thật đúng là như trúng xổ số.
Trở lại Mục Trạch, Mục Đình Sâm lại vào thư phòng, liên tục gọi điện thoại, tất cả đều vì chuyện tìm An Tuyết Lỵ.
Tiểu Đoàn Tử cứ lẩm bẩm về chiếc xe nhìn thấy trên đường ban ngày. Ôn Ngôn bị cậu bé cằn nhằn đến hết cách, đành phải lên mạng mua một chiếc xe mô hình cùng kiểu. Ở tuổi này, Tiểu Đoàn Tử cũng chỉ có thể chơi mô hình thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play