Cô đã sắp xếp lại toàn bộ bằng chứng suốt cả đêm, cũng đang do dự không biết có nên nói rõ với Mục Đình Sâm vào sáng mai hay không. Sau khi Mục Đình Sâm biết, anh sẽ có phản ứng như thế nào? Sẽ rất thất vọng, rất tổn thương sao? An Tuyết Lỵ là người thân duy nhất trong số các bậc cha chú của Mục Đình Sâm, lại còn là dì ruột...
Khi trời sáng, mưa cũng nhỏ dần. Một lớp sương mờ phủ lên cửa sổ. Ôn Ngôn đi đến bên cửa sổ phòng ngủ, mở ra, không khí trong lành hòa cùng cơn gió lạnh ùa vào. Cô lạnh đến rùng mình, nhưng không né tránh. Cũng chính khoảnh khắc này đã giúp cô hoàn toàn tỉnh táo. Chuyện này, nhất định phải nói cho Mục Đình Sâm biết. Cuộc sống của cô và Tiểu Đoàn Tử đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nếu chuyện của An Tuyết Lỵ không được giải quyết, thì đến bao giờ mới kết thúc?
Lạnh đến không chịu nổi, cô chui vào chăn. Thân nhiệt của Mục Đình Sâm rất cao, trong chăn cũng rất ấm áp, khiến cô cảm thấy một chút yên bình.
Tiếng động của cô đã đánh thức anh. Anh hé mắt nhìn cô, rồi tự nhiên ôm cô vào lòng:
"Sao em dậy sớm thế?"
Cô vốn dĩ đâu có ngủ được? Làm sao có thể ngủ được chứ?
Cô lẳng lặng nằm trong lòng anh, không biết phải mở lời thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT