Mục Đình Sâm không nói gì, vẻ mặt anh dưới ánh sáng lờ mờ trở nên khó đoán. Đêm nay không có trăng, bóng tối tùy tiện lan rộng, như thể muốn nuốt chửng tất cả.
Hai giây sau, anh buông cổ tay cô ra, nhưng ngay sau đó lại dễ dàng vòng tay qua vòng eo thon thả của cô, trong tiếng kêu kinh ngạc của cô, anh lao vào chủ đề chính.
Không biết từ lúc nào, bên ngoài vang lên tiếng sấm, nhưng cũng không thể che giấu được những gợn sóng trong phòng. Khi tiếng sấm dài dằng dặc được thay thế bằng tiếng mưa, mọi thứ trong phòng cũng lắng xuống, chỉ còn lại hơi thở nặng nề của hai người hòa cùng tiếng mưa tí tách bên ngoài.
Đợi Mục Đình Sâm ngủ say, Ôn Ngôn mới đứng dậy vào phòng tắm. Nhìn vào gương, thấy bộ dạng có chút tiều tụy của mình, cô bất lực thở dài.
Đột nhiên, cô mơ hồ nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Cô theo phản xạ mở cửa ra, quả nhiên, điện thoại của cô đang reo. Cô vội vàng chuyển sang chế độ im lặng, liếc nhìn Mục Đình Sâm, anh chỉ trở mình, không bị đánh thức. Cô thở phào nhẹ nhõm, cầm điện thoại vào phòng tắm nghe máy:
"Alô?"
Ở đầu dây bên kia là Diệp Quân Tước:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT