An Tuyết Lỵ tức đến run người, cuối cùng sập cửa bỏ đi.
Ôn Ngôn nằm phịch xuống giường, thở phào một hơi. Vừa rồi lúc An Tuyết Lỵ định đánh cô, cô thực sự có chút sợ hãi. Nếu cái tát đó giáng xuống, mọi chuyện sẽ không còn đơn giản nữa, Mục Đình Sâm bị kẹp ở giữa cũng sẽ khó xử. Có thể thấy, An Tuyết Lỵ vì Mục Đình Sâm mới nhịn không đánh cô. Ở một góc độ nào đó, An Tuyết Lỵ thực sự rất quan tâm đến Mục Đình Sâm.
Ngày hôm sau, An Tuyết Lỵ không xuống lầu ăn sáng. Ôn Ngôn nhờ người giúp việc lên gọi, người giúp việc xuống báo lại:
"Bà chủ nói bà không ăn, hôm nay cũng không đến công ty. Tôi thấy mắt bà có vẻ sưng, hình như... đã khóc."
Phản ứng đầu tiên của Mục Đình Sâm là tự mình lên lầu xem xét. Ôn Ngôn thản nhiên lên tiếng:
"Tối qua bà ấy tìm em cãi nhau, chắc là vì chuyện này."
Mục Đình Sâm có chút ngạc nhiên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT