Khi cô đưa mắt nhìn người phụ nữ kia, cô bất giác sững người. Thật đẹp, đẹp đến mức khiến cô có một chút tự ti, có lẽ điều duy nhất cô có thể tự hào chính là tuổi tác. Người kia trông có một vẻ quyến rũ riêng của phụ nữ trưởng thành, tuổi chắc cũng phải ngoài ba mươi. Áo bó sát màu trắng, tay áo thiết kế bằng vải voan mỏng, phần vai khoét hở, để lộ bờ vai quyến rũ, làn da trắng nõn mịn màng. Quần ống rộng màu trắng bên dưới càng tôn lên đôi chân thon dài. Cả bộ đồ toàn màu trắng, trông không hề diêm dúa hay lòe loẹt, nhưng lại khiến người ta khó rời mắt.
Lớp trang điểm trên mặt người phụ nữ cũng rất trang nhã, tông màu lạnh, có lẽ đây là lý do tại sao dù nụ cười trên mặt bà có ôn hòa đến đâu, vẫn khiến người ta cảm thấy không đủ ấm áp.
Ôn Ngôn còn chưa kịp phản ứng gì, Mục Đình Sâm đột nhiên vẫy tay với cô:
"Lại đây, anh giới thiệu với em, đây là dì út của anh. Dì ấy mấy chục năm rồi không về nước, đừng nói em chưa gặp, ngay cả anh cũng sắp không nhớ nổi mặt dì ấy nữa rồi."
Dì út? Ôn Ngôn có chút ngơ ngác, người phụ nữ này trông đâu có già như vậy? Sao cô lại không tin được chứ? Nhưng nhìn vẻ mặt của Mục Đình Sâm, không giống như đang nói dối.
Cô lịch sự mỉm cười với người phụ nữ:
"Dì út."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play