Trần Hàm vịn tường ngồi xuống chiếc ghế ở hành lang, mặt tái nhợt không còn một giọt máu:
"Sao lại thế này... ? Chân con bé bị rạn xương còn chưa lành hẳn, nó đã phải chịu bao nhiêu khổ sở chứ? Con bé không liên quan gì đến chuyện này... Tại sao lại bắt nó phải gánh chịu tất cả?"
Ôn Ngôn nghe không nổi nữa, quay người đi đến một chiếc ghế ở xa ngồi xuống. Ý của Trần Hàm là Khương Nghiên Nghiên không đáng phải chịu, mà người đáng phải chịu là cô sao? Cô có thể hiểu tâm trạng của Trần Hàm, nhưng không thể hiểu nổi sự ích kỷ của bà. Từ đầu đến cuối, trong lòng Trần Hàm, cô là cái gì?
Không biết bao lâu sau, cửa phòng phẫu thuật mở ra, Trần Hàm lập tức xông tới:
"Bác sĩ, con gái tôi sao rồi? Con bé không sao chứ?"
Bác sĩ nghiêm nghị nói:
"Chắc chắn là bị ngã từ trên cao xuống, sao có thể không sao được? Đầu cô ấy bị chấn thương nặng, gãy xương nhiều chỗ, có tỉnh lại được hay không cũng chưa nói trước được, khả năng rất lớn... sẽ trở thành người thực vật. Hiện tại ca phẫu thuật xem như thuận lợi, còn phải xem bản thân cô ấy có qua khỏi được không. Nói thật, trường hợp thế này, dù qua khỏi cũng là chịu tội. Sống như người thực vật, bất kể là bản thân cô ấy hay người thân đều khổ sở, dù sao khả năng tỉnh lại cũng rất mong manh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play