Khúc Thanh Ca múc một chén canh nhỏ đưa vào tay Trần Mộng Dao: "Được rồi, được rồi, đừng nói nữa. Bọn tớ đều biết cậu sợ hãi lắm, uống chút canh cho bình tĩnh lại đi."
Một lúc sau, Kính Thiếu Khanh từ từ tỉnh lại. Trần Mộng Dao vừa thấy anh mở mắt đã lao tới ôm chầm lấy anh: "Em cứ tưởng anh sắp chết rồi, làm em sợ muốn chết!"
Kính Thiếu Khanh lập tức trợn tròn mắt, gò má thoáng ửng lên một cách đáng ngờ. Ôn Ngôn thấy vậy liền kéo Trần Mộng Dao ra: "Anh ấy vừa mới phẫu thuật xong, cậu nhào vào như thế sẽ đau chết người đấy!"
Kính Thiếu Khanh thở phào một hơi: "Anh... anh sớm muộn gì cũng chết trong tay em mất... Mau xem vết thương của anh có bị rách không!"
Khúc Thanh Ca nhanh chóng lật chăn lên xem xét: "Không sao, không sao, không bị chảy máu. Hết thuốc tê sẽ hơi đau một chút thôi. Mộng Dao cũng vì thấy anh tỉnh lại nên mừng quá thôi. Em nghe nói anh võ nghệ cao cường lắm, chẳng lẽ Kỷ Thừa Hoành còn đánh giỏi hơn anh à? Sao anh lại dễ dàng bị ông ta hạ gục như vậy?"
Lời này nói rất có lý, cũng hỏi đúng vào trọng tâm. Ba người phụ nữ đồng loạt nhìn chằm chằm Kính Thiếu Khanh, chờ đợi câu trả lời của anh.
Kính Thiếu Khanh liếc nhìn Trần Mộng Dao một cách u ám, rồi ngạc nhiên hỏi: "Kỷ Thừa Hoành? Người đâm tôi một nhát là Kỷ Thừa Hoành ư? Ông ta không phải đang ở trong tù sao? ... Đình Sâm có ở đây không? Bảo anh ấy vào đây, tôi có chuyện muốn hỏi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT