Từ Dương Dương đưa tay bịt tai lại, tiếng "hét ra lửa" của mẹ cô thật sự không đỡ nổi. Không chỉ cô không đỡ nổi mà hàng xóm cũng không chịu được, mở cửa thò đầu ra với vẻ bất mãn vì bị phá giấc mộng đẹp: "Làm gì thế? Nửa đêm nửa hôm còn không cho người ta ngủ à?"
Mẹ Từ dù sao cũng là người có học, rất biết giữ kẽ, lập tức cười làm lành xin lỗi, rồi kéo Từ Dương Dương vào nhà: "Con điên rồi à? Con có điên không? Chuyện như vậy mà con cũng dám làm qua loa, sau này con sẽ hối hận!"
Từ Dương Dương kiên định nói: "Mẹ, người là con tự tìm, quyết định là con tự làm. Dù tương lai có tốt hay không, con cũng không oán mẹ. Dù hậu quả thế nào, con cũng tự mình gánh được. Con thật lòng thích anh ấy. Mẹ, mẹ chấp nhận anh ấy đi, tạm thời gác lại thành kiến của mẹ. Tương lai còn dài, anh ấy sẽ chứng minh cho mẹ thấy, con cũng vậy."
Mẹ Từ rõ ràng đang trong cơn tức giận, không nghe lọt tai lời của Từ Dương Dương. Bà quay về phòng ngủ kéo ông Từ dậy: "Ông xem con gái ông làm chuyện tốt chưa kìa, trộm sổ hộ khẩu đi đăng ký kết hôn với người ta rồi. Ông còn ngủ được à? ! Tôi trước nay đã không ưa thằng Đường Xán đó, ngoài chút tiền ra thì có cái gì? Đúng là tức chết tôi mà!"
Ông Từ vẻ mặt ngơ ngác đứng ở cửa phòng ngủ, mắt nhắm mắt mở, đầu óc còn mơ hồ: "Nửa đêm nửa hôm rồi hay là đừng làm ầm lên nữa, để mai nói được không? Mai tôi còn có tiết, phải nghỉ ngơi sớm. Thỉnh thoảng bà cũng phải nghĩ cho tôi chứ? Con gái cũng lớn thế này rồi, không cần chuyện gì cũng muốn quyết định thay nó."
Mẹ Từ vỗ một cái vào trán ông Từ: "Ông nói gì thế? ! Chuyện lớn như vậy trong mắt ông chỉ như nuốt phải con gián thôi à?"
Từ Dương Dương đứng bên cạnh không dám thở mạnh. Cái tát đó nhìn thôi cũng thấy đau. Ông Từ cũng bị đánh cho tỉnh ngủ, cơn buồn ngủ bay biến hết, nén một bụng tức giận khi bị dựng dậy mà không dám phát tác: "Vậy bà muốn tôi làm thế nào? Giấy tờ cũng đã đăng ký rồi, dù có bắt chúng nó ly hôn ngay lập tức thì cũng phải đợi mai cục dân chính mở cửa chứ? Mấy giờ rồi? Có thể yên tĩnh một chút không? Không phải tôi không quan tâm chuyện này, mà là có làm ầm lên như bà cũng chẳng có kết quả gì, việc gì phải làm điều thừa? Dương Dương con cũng vậy, chuyện lớn như vậy cũng không biết bàn bạc với ba mẹ một tiếng. Thôi thôi, tất cả đi ngủ đi, mai rồi nói."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play