Ôn Ngôn không hề mềm lòng. Ăn xong, cô dẫn Tiểu Đoàn Tử ra sân chơi, Khương Nghiên Nghiên đi theo sau: "Chị, bạn cũ của em rủ đi chơi, chị có muốn đi cùng không? Em ra ngoài một lát rồi về ngay, đi cùng bạn bè sẽ không sao đâu. Dù ba em có phát hiện ra em cũng không sao, chúng em sẽ chơi ở chỗ đông người, em sẽ không đi theo ông ấy đâu."
Ôn Ngôn biết việc nhốt Khương Nghiên Nghiên trong Mục Trạch là không thực tế, chỉ có thể cầu mong cô ta ra ngoài đừng gây chuyện: "Cô tự biết đường mà liệu, xảy ra chuyện gì tôi không chịu trách nhiệm đâu. Tốt nhất cô nên hỏi ý kiến mẹ cô, tôi nói không tính, cô cũng không cần phải hỏi ý kiến tôi."
Khương Nghiên Nghiên nắm tay Ôn Ngôn làm nũng: "Chị à~ Chị biết mẹ sẽ không cho em ra ngoài mà, em chỉ có thể tìm chị thôi. Em chỉ đi một lát, nếu mẹ phát hiện thì chị nói giúp em vài câu nhé, em sẽ về nhanh thôi~ "
Vừa nghĩ đến việc Khương Nghiên Nghiên cũng từng làm nũng với Mục Đình Sâm như vậy, Ôn Ngôn lại thấy buồn nôn. Cô hất tay Khương Nghiên Nghiên ra: "Biết rồi, cô đi đi, đừng làm phiền tôi."
Khương Nghiên Nghiên không để ý đến thái độ của Ôn Ngôn, vui vẻ chuồn đi mất.
Hơn mười phút sau, Trần Hàm mới phát hiện Khương Nghiên Nghiên đã biến mất. Bà tìm Ôn Ngôn để hỏi: "Nó đâu rồi? Có phải đã lẻn ra ngoài không?"
Ôn Ngôn gật đầu: "Vâng, dù sao cũng không cản được, tùy cô ta thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play