Trần Nặc đây là bị giày vò đến mức tự ti rồi:
"Cậu nghĩ gì vậy? Cậu xứng đáng với người tốt hơn, là cô ta không xứng. Đừng suy nghĩ nhiều, chuyện từ chức cũng đừng nhắc nữa, Mục Đình Sâm cũng sẽ không đồng ý đâu. Cậu cứ nghỉ ngơi vài ngày, coi như nghỉ phép, đợi tâm trạng tốt rồi hãy quay lại làm việc. Lo gì không có người thương? Lần sau gặp được người xứng đáng, lời tôi nói là thật, nhà cửa xe cộ tôi cho, cứ làm việc cho tốt."
Tâm trạng Trần Nặc vô cùng sa sút, lúc đi hai vai rũ xuống.
Lúc xuống lầu ăn cơm, Mục Đình Sâm trêu chọc:
"Có phải em ở nhà rảnh rỗi quá rồi không, nên mới thích xử lý mấy chuyện như vậy? Cứ để vệ sĩ đưa người đến đồn cảnh sát là xong rồi còn gì?"
Ôn Ngôn lườm anh một cái:
"Anh đừng có nói thế, đây chẳng phải là chuyện của Trần Nặc sao? Anh ấy giúp anh bao nhiêu năm nay, không thể thấy mà không quan tâm chứ? Người ta chính là bắt nạt anh ấy thật thà. Anh nói xem, với ngoại hình của anh ấy, hoàn toàn có thể đi làm tra nam phụ bạc người khác, sao lại cứ toàn bị người ta phụ bạc thế? Ngây thơ như con nai vàng. Nhưng anh nói đúng, em thật sự rất rảnh, nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa, em phải tìm việc làm thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play