Ôn Ngôn chậc lưỡi:
"Cô không chia tay thì liên quan gì đến tôi? Dù sao quà tặng của tôi cũng không phải dành cho cô, chỉ cần liên quan đến cô thì một xu cũng không có. Cô nói sai rồi, Trần Nặc không phải là chó, mỗi một nghề nghiệp đều đáng được tôn trọng. Anh ấy làm việc ở Mục Trạch bao lâu nay, đối với chúng tôi đã như người nhà, đừng ở đây mà lấy mắt chó nhìn người. Cô căn bản không xứng với anh ấy. Tự mình có bao nhiêu cân lượng cũng không biết, đúng là nực cười đến cùng cực."
Trần Nặc cũng không muốn dây dưa với cô gái nữa, vẫy tay gọi vệ sĩ đến, mạnh mẽ lôi cô ta ra ngoài.
Cô gái ở ngoài cổng không chịu đi, vệ sĩ dọa nạt cũng vô dụng.
Đầu Trần Nặc như muốn nổ tung:
"Tôi thật không ngờ cuối cùng lại thành ra thế này. Tôi cứ nghĩ cô ấy chỉ là còn nhỏ không hiểu chuyện, đến phút cuối tôi mới thấy rõ bản chất của cô ấy. Xin lỗi, phu nhân, đã để chị phải chê cười."
Ôn Ngôn lắc đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play