Ôn Ngôn cố gắng chống đỡ, lắc đầu: "Không sao đâu bác, bác theo kịp là được, lát nữa bác giải thích lại cho cháu là được rồi. Cháu chỉ là... hơi đau đầu."
Hạ Lam gật đầu, nhìn lên màn hình, tiếp tục tập trung lắng nghe nội dung cuộc họp. Nhưng bà cũng đã có tuổi, trước đây cũng chưa từng quản lý công ty theo cách của Mục Đình Sâm. Sau cuộc họp này, Hạ Lam cũng mệt lử, chủ yếu là mệt óc. Không chỉ Ôn Ngôn theo không kịp, mà cả bà cũng vậy, chỉ nghe được đại khái.
Trở lại văn phòng, hai người thảo luận lại nội dung cuộc họp mất nửa ngày, cuối cùng cũng làm rõ được phần lớn.
Buổi tối, Hạ Lam muốn gặp cháu trai nên cùng Ôn Ngôn đến Mục Trạch. Lúc vào cửa, Má Lưu tiến lên đón và nói: "Phu nhân, mẹ của cô đã đến."
Ôn Ngôn sững người, Trần Hàm ư? Chẳng phải bà đã đi rồi sao? Còn nói có thể sẽ không bao giờ quay lại... Là vì biết bên này cô đã xảy ra chuyện sao?
Cô cố nén những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng, bình thản đáp một tiếng rồi bước vào. Trần Hàm đang nói chuyện với Trần Mộng Dao, phần lớn là Trần Mộng Dao nói. Trần Hàm không phải là người có thể dễ dàng hòa đồng với người nhỏ tuổi hơn, người không hiểu còn tưởng bà thích làm cao.
Thấy cô trở về, Trần Hàm đứng dậy: "Ôn Ngôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT